Văn án
Ngự Thượng Tuyền
có được
kỳ
ngộ
mấy
trăm
năm
thậm
chí là mấy
nghìn năm
khó có được
của
gia tộc
Ngự,
người
có khả năng
xem ngọc
bằng
mắt
và bằng
tay, từ
nhỏ
đã bị xem là công cụ
làm ra của
cải
của
gia tộc
nên y chưa
từng
có cơ
hội
ra khỏi
cửa,
hoặc
có thể
nói là từ
lúc mười
tuổi
trở
đi chưa từng
ra khỏi
cửa,
bởi
vì trước
đó y có cha mẹ yêu thương, nhưng sau đó thì không có.
Từ nhỏ y đã
rất
nghe lời,
nhưng
trong một
lần
y đã
có một
ý nghĩ
phản
nghịch
trong lòng, y tránh thoát người
trông chừng
y đi
ra phía ngoài, mặc
dù rất
nhanh y đã
bị
phát hiện.
Rất không may là, tại thời điểm y bị phát hiện,
y đang
bám vào vách đá
hái lấy
đóa hoa mỹ lệ, bị thanh âm đột nhiên xuất hiện dọa
cho sợ
hết
hồn.
. . . . . Liền
té xuống.
Thời điểm
y cho rằng
mình sẽ
chết,
y phát hiện,
y không có chết,
y xuyên qua, hơn
nữa
còn xuyên qua đến
một
đại lục xem trọng
ma pháp đổ
thạch.
Không chỉ có xuyên qua, y còn gặp được một
điều làm cho y vui mừng,
tìm được
nam nhân sủng
nịnh
y cả
đời.
Cho nên, đây đại khái chính là một
khả
ái đơn
thuần
thụ
bị
xuyên qua dị
giới
gặp
được một bá đạo
trung khuyển
công sau đó
là một
loạt
sự
kiện
sủng
nịnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét